Error message

  • Deprecated function: Unparenthesized `a ? b : c ? d : e` is deprecated. Use either `(a ? b : c) ? d : e` or `a ? b : (c ? d : e)` in include_once() (line 1439 of /home/cursillosac/public_html/includes/bootstrap.inc).
  • Deprecated function: Array and string offset access syntax with curly braces is deprecated in include_once() (line 3542 of /home/cursillosac/public_html/includes/bootstrap.inc).

Hai Trạng Thái Một Tâm Hồn

Primary tabs

Chiều,

Như một định luật! Không thể chiều, lại… chiều.

Có chăng, ngôn ngữ chỉ vòng quanh, vì…

Không gian luôn chuyển động

Cuộc đời được thái mỏng đến từng giây,

Thời gian trở thành hệ lụy

Buộc chúng ta níu, kéo những gì không còn thuộc về mình

Nhốt chúng lại trong tâm tư để nhân danh “kỷ niệm” nhớ về:

Vui, buồn, sướng, khổ, danh, sắc. Hoặc:

Bâng khuâng đứng giữa đò chiều,

Ngắm vầng mây bạc phiêu lưu cuối trời.

Quả là…. “vô tích sự”!

Nhiều cái “vô tích sự” cộng lại, chia đều thành một kiếp người.

(Trong góc độ…)

 

Chiều, trong ý niệm thực tế:

Nắng ngã bên thềm, hay…

Chênh chếch đầu non ráng nắng “chiều”.

Người về quăng gánh giữa đìu hiu

Trên vai còn vết hằn năm tháng

Mộng ước cuộc đời, có bao nhiêu(?)

Thật… ảm đạm!

 

Kiếp nhân sinh khi về chiều,

Hay… chiều về khi ngày tận,

Chưa bao giờ là một hứa hẹn tốt lành.

Cái-mông-lung, vô-định; cái-bóng-tối-vây-quanh.

“Chiều” luôn là nỗi ám ảnh bất di, bất dịch trong tâm trí…

Từng người. Nếu…..

 

Lạy Thầy,

“Nếu chiều qua, không có Thầy con sẽ bám víu vào ai?”

Trong cái không gian tịch mịch, vô cảm, đầy hoài nghi(?)

Nếu tình yêu thầy không chạm đến trái tim con, trái tim mọi người,

Để cảm thông; để “nối vòng tay lớn”; để sống yêu thương, và… tha thứ…

Trong “Chiều”, có lẽ…..(?)

 

Xin cho con sở hữu Tình Yêu Thầy,

Như  điều vô giá trong “nguồn mạch sự sống”;

Như Ân sủng dồi dào trong kho tàng bất tận.  

Xin đừng để con hư hỏng như những chiều qua,

Chạy theo cái ảo vọng, hào nhoáng của vẻ đẹp bên ngoài.

Để Thầy ngồi lặng lẽ chờ đợi trong cái thâm cung, cùng cốc  sâu thẳm của lòng con.

 

Con đang lội ngược thời gian rồi đây, hay:

 

Với tay cố níu điều chưa đến!

Không cảm “hiện-tiền” để hắt hiu!

Khi Hạ chớm về bên song cửa

Có lũ chim non chắp cánh đời

 

Hay ngồi viết lại “chiều” trong sáng

Chia một tâm hồn, hai lối đi

Cố… “vẽ đường cong thêm lối thẳng(?)

Cho hợp cao trào với thế nhân

 

Sáng nay con trải chiều trong sáng

Để một mơ hồ phủ quanh đây

Con đường ân sủng nay thấp thoáng

Thầy, phải bước hướng nào kẻo… sầu lây?

 

Nhưng… thôi, Thầy ạ!

Nghe xong bản nhạc này con phải vác cày lên cổ đây.

 

 

Comments